Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ sáu, 06 Tháng 12 2019 10:25

Con tim thổn thức của Chúa

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Con Tim Thổn Thức Của Chúa 

 
Thứ Bảy Tuần I Mùa Vọng A

 

Thánh Ambrôsiô, Gmtsht. Lễ nhớ

Is 30:19-21.23-26; Mt 9:35-10:1.5a.6-8

Thánh Ambrôsiô – Giám mục và tiến sĩ Hội Thánh (339 – 397) – Ngày 07-12

CON TIM THỔN THỨC CỦA CHÚA

Thánh Ambrôsiô chào đời khoảng năm 339 tại Augusta Trevororum. Cha Ngài, ông Aurlio Ambrôsiô làm tổng trấn xứ Gauules và là nghị sĩ viện quí tộc. Nhưng ông chết sớm, mẹ Ngài trở về Roma với 3 người con: Ambrosiô. Marcellina và Satyra, cả 3 đều nên thánh.

Ambrôsiô chưa lãnh phép rửa tội như thói quen thời ấy hay chần chừ, sợ mất ơn phép rửa tội, nhưng Ngài đã sống tuổi thơ ấu đạo đức. Lớn lên, Ngài tỏ ra thông minh đặc biệt, nổi tiếng về thơ văn, tài hùng biện và luật pháp. Thuộc dòng quí tộc, Ambrôsiô được đặt làm lãnh sự tỉnh Emilia và Liguria với thị trấn là Milan. Probus, vị tổng trấn theo Kitô giáo đã khuyên Ngài : – “Hãy đi và hành động như một giám mục hơn là quan án”.

Và người ta thán phục nhà quí tộc Kitô giáo vì sự khôn ngoan tỉnh thức và hiền hậu của Ngài. Giám mục Milan qua đời, một cộng đoàn tập hợp trong nhà thờ, người ta gây ồn ào xáo trộn tại đó vì chiahai phe: phe công giáo và phe theo Ariô. Ambrôsiô với tư cách là nhà cầm quyền đã đến dàn xếp. Ngài diễn thuyết kêu gọi hoà bình và khuyên dân chúng khôn ngoan chọn lựa, Ngài nói một cách đáng phục đến nỗi mọi tín hữu đều một tiếng kêu lớn : “Ambrôsiô làm giám mục”.

Hết còn phân ly, người ta ôm nhau khóc vì vui mừng. Hoàng đế Valentinô đã chuẩn nhận việc tuyển chọn bất ngờ này.

Lúc ấy, Ambrôsiô còn là một dự tòng, nên cảm thấy mình bất xứng để làm cha linh hồn của cả đoàn dân Ngài. Ngài đã có lần trốn thoát đến nỗi còn muốn gây cớ xúc phạm để tỏ ra bất xứng, nhưng vẫn không đánh lừa nổi ai. Ngài còn viết thư cho các giám mục và hoàng để xin cáo lui, nhưng hoàng đế còn bày tỏ lòng thán phục : – “Không có một tinh thần nào ngay chính hơn, đây là một tay lái không thể uốn cong được”.

Ambrôsiô dành nhiều miễn cưỡng chấp nhận. Ngày 24 tháng 11 Ngài chịu phép Rửa tội. Ngày 07 tháng 12 năm 374 Ngài đã thụ phong linh mục và được thánh hiến giám mục. Ngài nói : – “Tôi bắt đầu dạy dỗ điều mà tôi không được học”.

Khi thi hành sứ vụ rao giảng Tin Mừng Nước Trời, Chúa Giêsu muốn mời gọi các môn đệ cùng cộng tác với Ngài. Trước hết là cộng tác gián tiếp bằng việc ‘xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa’. Chính Chúa là chủ mùa gặt, là Đấng điều khiển công cuộc loan báo Tin mừng nên các thợ gặt phải do Ngài sai đến và làm việc theo ý Ngài. Tiếp đến là cộng tác cách trực tiếp bằng việc ‘loan báo Nước Thiên Chúa đã gần đến’. Đây là việc người môn đệ phải luôn để tâm khi thi hành sứ mạng Chúa trao. Sau cùng là cộng tác cách cụ thể bằng việc ‘chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền’ như là dấu chỉ của sự chăm sóc đầy yêu thương của Thiên Chúa.

Chúa Giêsu thấy dân chúng là những con người đang "tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn" (Mt 9,36). Và khi Chúa nhìn thấy tình trạng đó, nên Chúa động lòng thương dân. Lòng thương của Chúa không dừng lại ở nơi tình cảm chóng qua, mà còn thôi thúc Chúa đi đến chỗ hành động để biểu lộ tình thương. Tin Mừng ghi: Ngài kêu gọi các môn đệ lại và nói với họ: "Các con hãy xin với chủ ruộng sai thợ gặt đi gặt lúa của Ngài" (Mt 9,38).

Rồi cụ thể hơn nữa, Ngài tập hợp các môn đệ lại, ban cho các ông quyền năng trên các thần ô uế, và chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền rồi sai các ông đi đến với những con chiên đang bơ vơ lạc lõng ấy.

Trái tim Chúa Giêsu luôn thao thức về con người, luôn rộng mở đón nhận con người, nên dễ chạnh lòng thương trước cảnh bơ vơ, khốn cùng của con người. Tình thương của Chúa Giêsu không phải là thứ tình mơ mộng viễn vông, than mây khóc gió, nhưng là một tình thương mãnh liệt dẫn đến những hành động cụ thể. Khi nhìn thấy đám đông tất tưởi, bệnh tật, đói khát, Ngài lập tức an ủi, chữa lành, và nuôi dưỡng. Việc Ngài an ủi, chữa lành, nuôi dưỡng đám đông không chỉ là những hoạt động do cảm tính nhất thời, nhưng là cả một kế hoạch rộng lớn, và lâu dài. Chính vì thế, Người đã chọn 12 Tông đồ, huấn luyện, sai họ đi nối tiếp sứ mệnh của Người.

Tin Mừng hôm nay khắc họa một “Chúa Giêsu thấy đám đông thì chạnh lòng thương.” Ngài thấy họ “như bầy chiên không người chăn dắt.” Vì thế, Ngài đã gọi mười hai môn đệ lại và sai các ông đi, với lệnh truyền: “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.” Người môn đệ Chúa Giê-su, vì thế, luôn luôn vẫn có cái gì đó để cho đi một cách vô điều kiện.

Thiên Chúa Cha, vì cảm thương thân phận tội lỗi đau khổ của loài người chúng ta nên đã sai Chúa Giêsu xuống trần gian. Chúa Giêsu, cũng đã vì cảm thương đám đông tất tưởi, bơ vơ, nên đã sai các môn đệ ra đi, tiếp tục sứ mệnh gieo rắc tình thương khắp nơi. Việc truyền giáo như thế là kết quả của lòng thương yêu vô biên của Thiên Chúa. Tình yêu thương khởi đầu từ nơi trái tim của Thiên Chúa phải được tiếp nối, đẩy mạnh, và nhân rộng trong cuộc đời này. Cứ yêu thương rồi tình yêu sẽ hướng dẫn ta biết phải làm gì.

Tất cả chúng ta là những người con của Chúa. Tất cả chúng ta được Chúa mời gọi làm nhân chứng cho Chúa. Chúng ta hãy học theo gương của Đức Giêsu biết nhìn người khác với ánh mắt cảm thông, biết cảm thương những con người đau khổ. Như thế là chúng ta đã bắt đầu làm việc truyền giáo rồi.

Hôm nay, Chúa Giêsu cũng mời gọi mỗi người chúng ta tham gia vào sứ vụ cứu thế của Ngài bằng những việc làm cụ thể như: cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo của Giáo Hội, loan báo Nước Thiên Chúa bằng đời sống chứng tá cho Chúa và yêu thương chăm sóc những người đau khổ, bệnh tật… Mỗi người chúng ta đáp trả sự tín nhiệm của Chúa và thi hành sứ mạng này như thế nào?

Huệ Minh

Read 433 times Last modified on Chủ nhật, 08 Tháng 12 2019 08:14