02/08/2019
THỨ SÁU TUẦN 17 TN
Mt 13,54-58
Mt 13,54-58
NỖI BUỒN CỦA CHÚA GIÊ-SU
“Ông ta không phải là con bác thợ sao? Bởi đâu ông ta làm được những phép lạ như thế? Và họ vấp ngã vì Người.” (Mt 13,55.57a)
Suy niệm: Tục ngữ Việt Nam có câu: “Gần chùa gọi Bụt bằng anh.” Chỉ vì sống gần chùa mà đến độ linh thiêng như Bụt, cũng coi như kẻ bằng vai. Những mối liên hệ trong gia đình, dòng tộc, xóm giềng cũng vì quen quá hoá thường đến độ đánh mất sự tương kính phải có. Não trạng đó cũng xảy ra đối với chính Đức Giê-su. Ngài vốn dĩ là Con Thiên Chúa, nhưng đã đến trong thế gian, nhập thể làm người, sống trong một gia đình nhân loại. Nhưng thật đáng buồn, ngay cả người thân quen xóm giềng chẳng những không nhận biết thần tính của Ngài mà còn coi thường, không đón nhận giáo huấn của Ngài nữa. Chính vì thế, Chúa Ki-tô đã không thể thực hiện dấu lạ nào ngay tại chính quê hương Na-da-rét của mình.
Mời Bạn: Hai thái độ cực đoan có thể khiến người tín hữu đánh mất cảm thức về tính linh thánh của những mầu nhiệm: - cố gắng làm thật nhiều các việc đạo đức đến độ trở thành thói quen máy móc; - chối bỏ những thực hành đạo đức vì cho đó là những việc làm hình thức nhàm chán. Để giữ được sự quân bình nội tâm giữa hai thái cực đó, cần thực hành hai phương thế này: - thường xuyên học hỏi đào sâu đức tin qua những giáo huấn của Giáo Hội; - dành thời giờ suy gẫm và chia sẻ Lời Chúa để thêm xác tín và tình yêu đối với Ngài.
Sống Lời Chúa: Để tránh hành động theo thói quen máy móc, trước khi làm bất cứ việc gì, dù là việc đạo đức hay việc thường ngày, bạn dừng lại một giây hướng lòng lên Chúa, xin Ngài ban thêm lòng tin cậy mến.
Cầu nguyện: Đọc kinh Kính Mến.